Lamborghini Huracán LP 610-4 t
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 7

 “ Ta hỏi tỷ, tỷ yêu con bướm kia sao?”

 Tiếu Điệp biết không nên cùng người mới gặp mặt lần thứ hai mà bày tỏ nội tâm thật lòng của mình, nhưng cũng không muốn trốn tránh.

 Nàng viết trên mặt đất một chữ thật to

 Yêu.

 “ Nếu tỷ biết nam nhân mà tỷ yêu, là kết hợp của cô gái Mông Cổ cùng Quỷ Vương ác tử, tỷ còn có thể nhận hắn không?”

 Tiếu Điệp trừng mắt nhìn, rể cây trong tay cũng đứng ở giữa không trung.

 Ác tử?!

 “ Từ nhỏ đến lớn, mọi người chỉ cần nhìn đến hình xăm mặt quỷ trên người chúng tôi, không có một ai không sợ tới mức hét thật to, lẩn trốn rất xa, giống như trên người chúng tôi có một loại bệnh truyền nhiễm gì đó, còn mắng chúng tôi là quái vật. Cho nên chúng tôi chẳng những không có cha mẹ yêu, cũng không có bằng hữu thích. Cũng chỉ là vì chúng tôi không thể tự lựa chọn phụ mẫu của chính mình, nên xứng đáng đón nhận những bắt nạt nhàm chán cùng ánh mắt phê phán của thế nhân.”

 “Kỳ thật đại ca thực vất vả, vì muốn thoát khỏi bị mọi người bắt nạt loại này, những ngày bị khinh bỉ, nên huynh ấy đã bái thiên hạ đệ nhất thần y, nhưng tính tình cũng là thiên hạ đệ nhất xấu xa thần y làm sư phụ, vì muốn trở nên nổi bật, hắn chịu đựng tất cả sự ngược đã của tên sư phụ biến thái đó, cuối cùng học được tất cả y thuật. Nhưng đại ca biết thần y nhất định có giấu, chính là sư phụ hắn vẫn không chịu dạy hắn. Vốn đại ca muốn nói quên đi, thiếu một chiêu kia,cũng sẽ không ảnh hưởng hắn trở thành một danh y nổi danh.”

 “ Thế là hắn chuẩn bị xuống núi làm nghề y, nhưng không nghĩ đến sư phụ hắn nơi nơi đều đồn đại hắn là con của ác quỷ, nếu ai bị hắn cứu, sẽ được xem là cùng quỷ giao tiếp, hoàn toàn chặt đứt giấc mộng của đại ca, còn làm cho hắn đi ở trên đường, lại gặp phải tình huống bị chỉ trỏ. Có lẽ thật sự là do một nửa dòng máu ác quỷ ở trong cơ thể quấy phá, chúng tôi bình thường đều đã cố ý giả vờ như như rất lạnh mạc, hoặc là bộ dáng thực không sao cả, nhưng một khi lâm vào tình huống không thể nhịn được nữa, đúng là vẫn sẽ trở thành ác quỷ.”

 Tiếu Điệp dùng tay run run viết : Đã xảy ra chuyện gì sao?

 Đan Thanh dùng khẩu khí thập phần đau kịch liệt lại bất đắc dĩ nói,”Đại ca cuối cùng chịu không nổi, hắn trở về tìm sư phụ của hắn, rồi mới một đao vô tình đem đầu của ông ta chặt bỏ.”

 Ánh mắt của Tiếu Điệp mở to đến hết mức, gần như sắp rớt ra ngoài.

 “À, đùa thôi! Chặt đầu chỉ là chuyện đùa.” Đan Thanh xấu xa cười.

 Tiếu Điệp cầm lấy nhánh cây muốn đánh hắn.

 “ Ai nha! Không cần như vậy a! Ta nói sự thật là được.” Đan Thanh vội vàng cầu xin tha thứ, tiếp tục nói:” Sư phụ hắn bị lửa giận của đại ca dọa đến, không cẩn thận ngã xuống giường đụng vào thành giường liền đi đời nhà ma. Tỷ cũng biết đại ca mỗi khi giận dữ là thực khủng bố, đừng nhìn hắn bình thường ra vẻ thực vô hại.”

 Đúng vậy! Thật là rất dọa người, nhưng mà đó là dọa người khác, hắn mơ tưởng muốn dọa đi nàng, trừ phi...... Hắn không cần nàng. Tiếu Điệp suy nghĩ có chút đau thương.

 “Như vậy tỷ có sợ chúng tôi không?” Đan Thanh nghiêng đầu hỏi, gió thổi nhẹ sợi tóc bên tai hắn, làm cho dung nhan xinh đẹp của hắn thoạt nhìn càng thêm mộng ảo thoát tục.

 Tại sao lại có nữ tử xinh đẹp như vậy ? Tiếu Điệp ở bên trong tâm âm thầm tán thưởng.

 May mắn nàng là muội muội của Lãnh Điệp, không phải tình địch của mình, bằng không nàng nhất định thua chắc rồi.

 Vì cái gì phải sợ? Tiếu Điệp viết.

 “ Nếu một ngày, nếu chúng tôi đột nhiên biến thành ác quỷ thì làm sao bây giờ?”

 Cho nên bởi vì sợ không biết có thể xuất hiện một ngày này hay không, cũng không dám yêu người nào? Tiếu Điệp viết.

 Đan Thanh thở dài,”Không phải tất cả mọi người đều may mắn giống như Tam đệ vậy, có một tiểu ni cô có thể hóa độ tội ác của hắn.”

 Tiếu Điệp có chút tức giận viết : Chính mình có phải người xấu hay không, tà ác hay không, chẳng lẽ chính mình cũng không khống chế được sao? Chỉ cần chính mình không cần muốn làm chuyện xấu, không cần muốn làm người xấu, cho dù các ngươi thật là ác quỷ chuyển thế thì như thế nào? Ngay cả Phật tổ đều còn cần tài năng tu hành thành chính quả, cái này cũng tượng trưng cho việc làm người vốn sẽ không hoàn mỹ, trời sinh có một nửa là chính một nửa là tà, nếu các ngươi muốn làm người tốt, ai lại có thể quản được các ngươi? (HĐ: blab blab chị nói chỉ có đúng)

 Đan Thanh có chút kinh ngạc nhìn tiểu nữ nhân đang ngồi xổm trên đất, phẫn nộ viết một hàng dài từ chỗ ngồi đến tận căn phòng nhỏ sau đó quay ngược viết trở về.

 Khi hắn vất vả theo nàng đem từng chữ viết đều xem xong, biểu tình trên mặt đã muốn thay thành vẻ mặt sùng bái trước nay từng chưa có.

 Rõ ràng có thể nói còn lười biếng dùng viết để viết một hàng dài như thế, thật sự là một tiểu cô nương chăm chỉ, làm hắn thật sự rất bội phục.

 “ Oa! Thật sự là quá tuyệt vời, không nghĩ tới đại tẩu lại là nữ nhân có trí tuệ lại sáng suốt như vậy, so với đầu óc u tối của đại ca thực sự kết hợp quá tuyệt, tỷ thật sự là rất quang minh, rất ngay thẳng.”

 Tiếu Điệp bị khoa trương khen ngợi như thế đã có chút ngượng ngùng, vội vàng dùng chân đem chữ xóa đi.

 “Nhưng ta có thể hy vọng tỷ có thể cho đại ca ta chút thời gian và tính nhẫn nại được không, dù sao bóng ma trước đây vẫn ảnh hưởng đến người đã mang theo nó từ nhỏ đến giờ, cho dù đã bao nhiêu năm, vẫn luôn sợ hãi.”

 Tiếu Điệp gật gật đầu, tỏ vẻ nàng đã biết.

 Đột nhiên, Đan Thanh dường như là nghĩ đến cái gì, nhìn Tiếu Điệp cười thật sự ngọt ngào.

 “Buổi tối ta đến ngủ với tỷ được không? Có thể tâm sự nhiều hơn một chút.” Đan Thanh hai tay vỗ tay, một bộ dáng thực chờ mong.

 Tiếu Điệp có chút xấu hổ, nàng nhìn lại gian phòng nhỏ cũ nát của chính mình, lại nghĩ đến trên giường chỉ một mình mình đã sắp sụp, làm sao có thể chống đỡ được hai người?

 Nhìn thấy nàng chần chờ, bả đầu của Đan Thanh vùi ở trên vai của nàng, nhẹ nhàng gọi,” Tiếu Tiếu đại tẩu, được không ? Bằng không hoàng kim ốc kia thực sự lạnh như băng ác! Hơn nữa đại ca rất lạnh lùng ác! Rất vô tình với ta ác! Ta rất đáng thương! Tỷ không thể chỉ đem ấm áp đến cho đại ca, cũng nên chia cho ta một chút, ta cũng là tiểu bảo bối thời thơ ấu có bóng ma đáng thương da!”

 Nhìn thấy hắn đáng thương vô cùng như thế, tâm rất đồng tình Tiếu Điệp cũng không nỡ cự tuyệt, nàng lộ ra một khuôn mặt tươi cười, gật gật đầu đáp ứng rồi.

 “ A! Vậy ta trở về đem hành lý của ta lấy lại đây, tỷ chờ ta ác!”

 Nàng lại gật gật đầu.

 Đan Thanh giống như con bướm hoa bay trở về hoàng kim ốc, còn hát nghêu ngao mấy khúc nhạc sửa sang lại quần áo chính mình, không nhìn đến gương mặt khó coi xanh mét khác ở trong phòng.

 “ Muốn trở về sao?” Lãnh Điệp lạnh lùng hỏi.

 Xem như hắn thức thời, nhanh lên trở về cũng tốt, như vậy hắn lại có thể khôi phục cuộc sống hai người yên tĩnh cùng tiểu câm điếc trước kia., trên thực tế hắn đã quyết định đợi cho tên chán ghét quỷ này rời đi, sẽ đem Tiếu Điệp mang đến ở cùng trong phòng hoàng kim.

 Hắn muốn nàng mỗi ngày đều cùng mình ở chung một chỗ, vô luận là ban ngày hoặc là buổi tối.

 “ Ác! Không có a.” Đan Thanh tâm tình tốt lắm trả lời.

 “ Vậy tại sao?” Lãnh Điệp mặt nhăn mày nhíu hỏi.

 “ Ta hôm nay muốn đến ngủ cùng Tiếu Tiếu.”

 Đan Thanh thu thập xong hành lí muốn đi ra ngoài, vừa mới đi tới cửa, liền cảm giác được trên đầu một trận đau, hắn chậm rãi quay đầu, nhìn thấy Lãnh Điệp dùng tay đánh lén hắn.

 “ Ti bỉ!” Đan Thanh sau khi nói xong câu này, liền nghe thấy “ Đông!” một tiếng, cả người liền té xỉu trên mặt đất, mà nằm với một tư thế vô cùng khiếm nhã.

 Hừ! Lãnh Điệp đá thêm một cước.

 “ Muốn theo tiểu câm điếc của ta ngủ, cho ngươi ngủ trước thì đúng hơn.”

 Nhất tưởng đến nàng cư nhiên đáp ứng điều kiện của tên chết tiệt này, để hắn đến ngủ cùng nàng? Đôi mắt đen của Lãnh Điệp lạnh lùng, đôi môi khêu gợi mím chặt lại.

 Xem ra có một nữ nhân muốn trộm trèo tường! Thân là nam nhân của nàng làm sao có thể ngồi xem mặc kệ?

 Bước chân kiên quyết cùng phẫn nộ, vẻ mặt Lãnh Điệp ghen tỵ đi về hướng phòng nhỏ, chuẩn bị muốn tìm người nào đó hảo hảo tính toán sổ sách.

Chương thứ chín

 Vừa thấy đến Lãnh Điệp xuất hiện, Tiếu Điệp cảm giác được tim của chính mình đập dồn dập kinh hoàng cố gắng nén xuống, mặt không chút thay đổi tiếp tục giả vờ bận rộn, cũng không quên tiếp tục cùng hắn chơi trò chiến tranh.

 Đối mặt với lạnh lùng của nàng, hắn cảm thấy không hờn giận, nhưng hắn chỉ tựa vào nhuyễn tháp cạnh cửa kia lạnh lùng nhìn nàng.

 “ Như thế nào? Muốn dùng loại thái độ ngây thơ này đối đãi chủ nhân của ngươi sao? Ngươi......”

 Trong lời nói giáo huấn của hắn mới nói đến một nửa, liền nhìn thấy nàng vươn tay, bên trong lòng bàn tay hé ra một tờ giấy nhỏ.

 Hắn mặt nhăn mày nhíu, lập tức lộ ra một nụ cười có thể làm tim người ta ngừng đập, không tiếng động tới gần thân thể của nàng, để sát vào bên tai của nàng, nhỏ giọng thì thầm vào tai nàng “ Như thế nào? Có chút lời tâm tình ngượng ngùng không thể nói, cho nên muốn muốn dùng tờ giấy đưa tình sao?”

 Nàng hung hăng nhìn hắn trừng trừng, phát hiện ánh vào mi mắt là khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, còn có hơi thở nóng rực, làm nàng không thể không nghĩ đến cảm giác ở trong ngực hắn......

 Dùng sức cầm tờ giấy trong tay nhét vào trong tay của hắn, nàng liền quay đầu đi chỗ khác, không nhìn khuôn mặt tuấn tú nhiễu loạn lòng người kia của hắn.

 Lãnh Điệp nhìn tờ giấy trong tay một chút, chậm rãi mở ra, chỉ thấy phía trên viết : Ta đã thực hiện ước định, ta phải đi.

 Con ngươi đen của hắn sát ý chợt lóe, đột nhiên vươn tay muốn bắt lấy nàng, còn không kịp mở miệng, liền phát hiện nàng lại duỗi thân xuất thủ, đưa ra một tờ giấy khác.

 Hừ!

 Hắn lại dùng lực đoạt lấy tờ giấy trong tay nàng, mặt trên viết: Ngươi không thể lật lọng, bằng không sẽ tổn hại uy danh thiên hạ đệ nhất thần y của ngươi.

 “ Cái gì uy danh? Ngươi......” Hắn lại nhìn thấy nàng lại đưa thêm tờ giấy, trong lòng suy nghĩ, rốt cuộc còn có bao nhiêu tờ giấy a?

 Hắn càng thêm tức giận mở tờ giấy ra, thiếu chút nữa đem tờ giấy xé vỡ, mặt trên viết : Dù sao ngươi cũng không hy vọng sinh một sơn cốc toàn tiểu câm điếc, ta đi rồi, là ngươi có thể yên tâm.

 “Ngươi nói bậy! Nữ nhân chết tiệt, rốt cuộc có mấy tờ giấy a?”

 Hắn bắt lấy bả vai của nàng dùng sức lay động, mặt nàng tái nhợt, đem một phong thơ lấy ra nữa.

 Hắn nhìn trừng trừng lá thư này,”Như thế nào? Tờ giấy nói không đủ, nên viết một phong thư to sao?”

 Tiếu Điệp không nhìn hắn cười nhạo, đem thư nhét vào ngực hắn sau đó liền xoay người đi ra ngoài, lưu lại một mình hắn nhìn trừng trừng lá thư trong tay.

 Bất đắc dĩ thở dài, hắn đem thư mở ra xem.

 Phượng Lãnh Điệp:

 Ta vẫn rất muốn dùng một loại khẩu khí lạnh lùng và bất hòa để gọi ngươi, giống như chúng ta chỉ là hai người không quen biết nhau, nhưng chẳng lẽ ta mở miệng mang cả tên họ gọi ngươi, là có thể phân rõ dây dưa của chúng ta trong lúc đó sao? Chỉ sợ là không thể.

 Có lẽ lúc trước, từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy ngươi, ta cũng đã trầm luân.

 Ngươi hỏi ta trầm luân là có ý tứ gì? Kỳ thật ta không muốn nói, bởi vì nói ra ngươi sẽ rất đắc ý, ta cũng không muốn ngươi đắc ý dào dạt, bình thường ngươi cũng đã thực kiêu ngạo, từ đầu đến cuối luôn thích bắt nạt ta, làm cho ta đối với ngươi vừa yêu vừa hận.

 Đúng vậy! Chính là loại cảm giác này, vừa yêu vừa hận, rõ ràng cũng rất chán ghét bộ dáng lúc nào cũng ra vẻ thực tế của ngươi, nhưng những lúc ngươi tốt với ta đã làm ta cảm động.

 Từ nhỏ đến lớn ngoài mẫu thân luôn yêu thương ta, vốn không có ai thật lòng quan tâm ta, có lẽ chính là bởi vì như thế, cho nên khi ngươi rất tốt với ta, cái loại cảm giác ấm dào dạt này sẽ hòa tan không ít đối với ngươi kiêu ngạo, cuồng vọng lại chán ghét thích cười nhạo người khác.

 Ta biết tại sao ngươi cảm thấy thân thế của ngươi không thể nói rõ ràng với người bên ngoài, có thể bởi vì ngươi tự tìm thống khổ, kỳ thật ngươi đã trưởng thành, không hề giống tiểu nam hài lúc trước bị người ta xa lánh, bị bắt nạt bị, hơn nữa cho dù ngươi là con của ác quỷ, thì như thế nào?

 Ta biết nói chuyện, nhưng mới trước đây vừa mở miệng đã bị cười nhạo, chín đến mười phần sẽ sợ hãi, giống như chỉ cần mình vừa cất lên tiếng nói, sẽ giống như có người ở sau lưng cười nhạo ngươi hoặc là bình luận ngươi, cảm giác bị cự tuyệt như một bóng ma tạo nên ta càng trên người lúc càng không dám nói lời nào, trên thân thể hai tỷ tỷ của ta cũng không có hình xăm ác quỷ hay máu, nhưng những chuyện họ làm so với ác quỷ còn xấu xa hơn.

 Trên đời này có bao nhiêu huyết thống chính thống, chính nhân quân tử hoặc là danh môn, cũng làm nên những chuyện thương thiên hại lí, hay những chuyện xấu xa nhất thiên hạ, người thật lòng còn có được mấy ai?Ngay cả chính bản thân ta cũng không nhất định có thể làm được thẳng thắn như vậy.

 Có đôi khi ta còn thực hâm mộ ngươi có thể sống một cuộc sống tự do tự tại, không giống ta, có đôi khi có chút chuyện muốn nói, có chút chuyện muốn mắng một ai đó, cũng không có cách để mắng thành lời.

 Ngươi nói trong cơ thể ngươi có chảy dòng máu tà ác, ngươi cho rằng chính mình không đủ tư cách có người kế tục, không đủ tư cách có người để yêu thương, nhưng ta nghĩ khác với ngươi nói, ngươi sai lầm rồi.

 Kỳ thật có người so với ngươi càng bi ai, càng sợ hãi không có người yêu là ta, cũng thật là không ai yêu, bởi vì ai lại yêu một nữ nhân không thích mở miệng ? Cho dù yêu, sau đó cũng chỉ là càng thêm thống khổ, bởi vì hai người yêu nhau, sẽ muốn có kết tinh của tình yêu, ta không hy vọng sinh hạ con của ác quỷ như ngươi luôn sợ hãi, cho nên cho dù ta có muốn tiếp tục ở lại bên cạnh ngươi như thế nào, cũng không có dũng khí, ngươi không cần lo lắng, cũng nên tin tưởng chính bản thân mình, cái bớt kia chẳng qua chỉ là hình xăm lớn lên giống mặt quỷ mà thôi, tuy rằng vừa thấy sẽ có chút đáng sợ, nhưng đó cũng chỉ bởi vì nó giống thật nhưng xem lâu thấy cũng bình thường.

 Hy vọng ngươi có thể chân chính nhận rõ ưu điểm của chính mình, ngươi đã muốn cố gắng làm ra rất nhiều chuyện đê thoát khỏi sự ám ảnh kia, vậy nên dũng cảm tiến tới, không cần tiếp tục quay đầu về phía sau, miễn cho kiếm củi ba năm thiêu một giờ sẽ không tốt lắm.

 Khi ta không ở cạnh bên ngươi, vốn không có ai có thể cho ngươi sai khiến, bất quá ta tin tưởng ngươi cũng sẽ không để cho chính mình tịch mịch lâu đâu! Sẽ tìm một nữ nhân xinh đẹp hơn ta một chút, hoặc là thông minh một chút, điều quan trọng nhất là, muốn nói chuyện cùng với ngươi.

 Hy vọng ngươi có thể nhanh chóng khôi phục trở lại thành con bướm tự tin trước kia, ta cũng sẽ hảo hảo sống sót.

 “Nữ nhân chết tiệt, không nghĩ tới không thích nói chuyện còn có thể viết ra một đống chữ, hết bài này đến bài khác.” Lãnh Điệp nghiến răng nghiến lợi xiết chặt lá thư trong tay.

 Nhưng tại sao hắn cảm thấy hốc mắt của hắn lại nóng hẳn lên?

 Tiểu câm điếc thích dạy đời đâu? Hắn khẩn cấp muốn tìm được nàng, rồi mới mắng nàng, tại sao lại tự cho là đúng nói một đống những lời nhàm chán như thế? Nghĩ đến chính mình có bao nhiêu vĩ đại, bao nhiêu dũng cảm, nói chính mình không sợ một nửa huyết thống tà ác trong thân thể hắn ?

 “Tiểu câm điếc!”

 Hắn lao ra khỏi phòng, phát hiện Tiếu Điệp một mình đứng ở dưới ánh trăng, nghe được hắn kêu gọi, nàng đột nhiên quay đầu, lệ quang trong suốt bởi vì động tác của nàng mà rơi ở không trung, họa thành một đạo độ cong xinh đẹp.

 “ Ngươi có hai lựa chọn, mà một khi đã lựa chọn một trong hai, liền vĩnh viễn cũng không thể hối hận.” Hắn đi nhanh hướng tới gần nàng,” Một là yêu ta, vĩnh viễn ở bên người của ta, hai là để cho ta yêu ngươi, đem ngươi vĩnh viễn ở lại bên người ta.”

 Nàng trừng mắt nhìn, dùng đôi môi không tiếng động rít lên: Không phải đều giống nhau sao.

 Hắn lộ ra một chút thâm tình chân thành tươi cười, rồi mới dùng sức đem nàng ôm vào trong lòng, điên cuồng hôn nàng.

 Nàng bị phản ứng kích động của hắn làm hoảng sợ, nhưng vẫn rất nhanh đón ý nói hùa nụ hôn của hắn, trở tay gắt gao ôm hắn, hai người như tình nhân vô cùng ân ái không ngừng hôn nhau.

 Hắn một phen đem nàng ôm vào lòng, đi nhanh về hướng phòng nhỏ. Hai người vừa chạm đến cái giường nhỏ của nàng, liền giống như rơm khô gặp lửa, càng không thể vãn hồi, hắn khát khao đem quần áo trên người nàng xé mở, mà nàng cũng vong tình dùng thân thể của chính mình cuốn lấy hắn, nóng bỏng đáp lại hắn.

 Sau khi kích tình qua đi, nàng cảm thấy mỹ mãn rúc vào trong lòng hắn, đột nhiên giống như là nghĩ đến chuyện gì muốn đứng dậy, lại bị hắn dùng lực kéo trở về.

 “ Đi nơi nào?”

 “Tẩy rửa sạch” Nàng ai oán cúi đầu, bằng không nếu mang thai sẽ không tốt lắm.

 Tiếu Điệp lại muốn di động, lại bị hắn kéo trở về, đem nàng gắt gao ôm vào trong ngực. Nàng nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn, nghe được hắn ôn nhu sám hối nói:” Thực xin lỗi, ngày đó ta nói làm thương tổn nàng.”

 Nước mắt Tiếu Điệp nhịn không được ở hốc mắt xoay vòng quanh, nàng ngăn nước mắt nhìn hắn chăm chú.

 “ Ta làm sao có thể không cần con của chúng ta chứ! Đây là kết tinh tình yêu của chúng ta a!”

 Nàng nắm tay hắn,” Nhưng là......”

 Hắn xoay lại cầm tay nàng, đặt ở bên môi đặt lên từng nụ hôn thật nhẹ nhàng” Ta đã không sợ, hơn nữa ta còn muốn sinh thật nhiều ác quỷ con toàn bộ sơn cốc này, đem tất cả thương yêu đến cho chúng nó, cho chúng nó biến thành tiểu hài tử hạnh phúc nhất trên đời này sẽ không bị bắt nạt nữa.”

 Nàng nhịn không được khóc lên, hắn sủng nịch hôn lên nước mắt của nàng dỗ dành nàng,” Được rồi, đừng khóc.”

 Nhưng hắn càng dỗ dành, nàng lại khóc to hơn, đến khi trước ngực áo của hắn bị nàng khóc thành ướt đẫm.

 “Đúng rồi, nàng tại sao lại đáp ứng cái tên nam nhân ghê tởm kia cùng nhau ngủ với nàng ?” Hắn khó nén một cỗ ghen tuông ép hỏi.

 Tiếu Điệp trừng mắt nhìn, trên mặt nước mắt còn chưa khô.

 “ Ai?”

 “Chính là Nhị đệ của ta.”

 “Nhị đệ?! Nàng không phải nữ sao?” Tiếu Điệp vẻ mặt kinh ngạc hỏi.

 Hai người nhìn nhau trong chốc lát, rồi mới bật cười cùng nhau.

 “ Thì ra......” Hắn cười hôn nhẹ lên môi nàng” Nàng cho hắn là nữ, thì ra là thế, hại ta ăn dấm chua thật to.”

 Nghe được hắn ghen, Tiếu Điệp cảm thấy thật kinh ngạc, ngón tay viết ở ngực hắn : Thì ra chàng cũng sẽ ghen a?

 “ Đương nhiên, nhưng lại vô cùng ghen.” Tay hắn ở trên thân thể của nàng bắt đầu không an phận lên,” Vì trấn an cơn ghen này của ta, buổi tối hôm nay nàng tốt nhất bồi thường cho ta.”

 Nàng thẹn thùng vùi mặt ở ngực hắn, nhẹ nhàng cọ xát, rồi mới nàng chậm rãi giơ lên tờ giấy nho nhỏ, phía trên viết : Được.

 Lần đầu tiên, Lãnh Điệp thích công dụng của tờ giấy, ngắn gọn hữu lực.

 Sáng sớm hôm sau, Lãnh Điệp một mình đi vào thành, bởi vì hắn muốn mang đến cho Tiếu Điệp một hôn lễ xinh đẹp, mà bí mật này đương nhiên không thể để cho nàng biết, bằng không sẽ không là kinh hỉ.

 Buổi chiều hắn trở lại Dược Thần cốc, trong tay mang theo thật nhiều điểm tâm, tất cả những thứ này đều là Tiếu Điệp thích ăn, những mà rất kỳ quái, người bán bánh hoa quế, cũng không thấy bóng dáng.

 Trước kia tên ấy mỗi ngày đều đến Dược Thần cốc, hôm nay không có tới, cũng không ở trên đường.

 Kỳ thật tên bán bánh quế hoa ấy dáng người ra làm sao, Lãnh Điệp tuyệt không để ý, hắn chỉ quan tâm Tiếu Điệp nếu không có món ăn nàng thích nhất bánh hoa quế, không phải sẽ thực thất vọng sao?

 Nhưng mà hắn cũng mua nhiều thứ như thế để thay thế, hẳn là có thể đi?

 “Tiểu câm điếc, ta đã trở về, ta mua thật nhiều thức ăn ngon này, đi ra nhanh lên.” Lãnh Điệp tiến vào trong phòng, liền lớn tiếng kêu gọi người yêu, rồi mới chờ đợi người yêu vui mừng lao tới, cho hắn một kinh hỉ tươi cười, tốt nhất có thể thuận tiện lại cho hắn một nụ hôn nhiệt tình.

 Nhưng là chạy đến, cũng là......

 “Đại ca.”

 Đan Thanh nhào vào trong lòng Lãnh Điệp khóc sướt mướt, lập tức làm trên mặt tuấn mỹ Lãnh Điệp xuất hiện ba vạch hắc tuyến.

 “Không phải gọi ngươi !” Lãnh Điệp vô tình đem Nhị đệ đẩy ra.

 Thật sự là kỳ quái, rõ ràng chính là một đại nam nhân, lại thích giả dạng dáng vẻ như một tiểu nữ nhân, hơn nữa...... Cũng không tránh khỏi đùa hơi quá lố đi?

 “Ô ô......”

 “ Tiểu câm điếc......”

 “ Không cần kêu nữa! Ta khóc sướt mướt như vậy, chính là bởi vì Tiếu Tiếu đã không thấy rồi!”

 “Cái gì?”

 “Ta vừa mới ngủ thức dậy, vốn định gọi Tiếu Tiếu mang nước đến giúp ta rửa mặt......” Nói tới đây, hắn liền đón nhận một ánh mắt đằng đằng sát khí,” Được rồi được rồi! Ta biết ngươi không thích ta đem đại tẩu tương lai giống như nha hoàn, dù sao ta đã tìm toàn bộ Dược Thần cốc cũng không thấy tỷ ấy.”

 “Không có lưu lại gì sao?” Lãnh Điệp nắm chặt nắm đấm hỏi.

 Đan Thanh nhìn thấy đại ca tức giận, không tự chủ được chậm rãi di chuyển đến địa phương an toàn,” Có lẽ là chính tỷ ấy đào tẩu, đừng quên mỗi ngày ngươi đối với tỷ ấy rất hung ác!”

 “ Đó là lúc trước chúng ta ở cãi nhau a! Hiện tại đã hòa hảo, nàng......”Lãnh Điệp hít sâu một hơi,” Không, nàng sẽ không rời khỏi ta.”

 “ Ngươi làm sao biết ? Nói không chừng tỷ ghét bỏ dòng máu ác quỷ trong người của ngươi thì sao –“

 “ Sẽ không !”

 Một tiếng rống giận đầy trời đánh gãy lời nói của Đan Thanh, lập tức chỉ thấy Lãnh Điệp hóa thành một luồng gió lốc, nhanh chóng lao ra ngoài.

 “Là như thế này sao? Ngươi đã chắc chắn tỷ ấy sẽ không phản bội ngươi? Vậy ngươi xác định tâm chính mình sao?” Đan Thanh chậm rãi nói, một tay chậm rãi cầm lấy cánh gà thơm ngào ngạt trên bàn, rồi mới cắn một ngụm, tư vị hạnh phúc liền theo miệng phát ra.

 A! Ăn thật ngon ác!

 Không bao lâu, Đan Thanh đã đem toàn bộ điểm tâm Lãnh Điệp mua cho Tiếu Điệp ăn sạch.

 ********************************

 “ Tiểu Điệp, con sẽ không trách cha chậm đi cứu con như vậy chứ?”

 Tiếu Điệp lắc đầu, tỏ vẻ sẽ không.

 Cha cư nhiên phái người bán bánh quế hoa, đem nàng buộc trở về, xem ra cha đã chọn lựa thời điểm tốt bày mưu kế chọn người có thể tiếp cận Dược Thần cốc.

 Nhưng mà cha tại sao lại biến thành như vậy? Ở nửa năm trước, ông không phải còn hăng hái, vì cứu người yêu thanh mai trúc mã của mình, liều lĩnh chạy tới Dược Thần cốc quỳ xuống cầu người, thân thể cho dù lặn lội đường xa cũng không là gì, khỏe mạnh hăng hái.

 Tại sao hiện tại lại như vậy?

 Nàng nắm chặt tay nhìn khuôn mặt già nua đang nằm trên giường, đột nhiên phát hiện, lúc trước có phải bản thân bởi vì quá mức sợ hãi hay không, cho nên đem tâm đều phong bế, thầm nghĩ nhìn đến thứ mà chính bản thân muốn nhìn đến, mới không nhìn thấy cha cũng là thống khổ.

 “ Con biết không? Con rất giống ta lúc còn trẻ tuổi, vừa thật cẩn thận vừa liều lĩnh như vậy, muốn khắp thiên hạ hết thảy, lại sợ bị cự tuyệt, đến cuối cùng, rõ ràng phong bế tâm chính mình.Nếu không phải gặp được nương của con, chỉ sợ ta vẫn là tiểu tử bán bánh hoa quế quái gở lúc trước thôi.”

 Lần đầu tiên biết cha trước kia bán bánh hoa quế, chuyện này làm Tiếu Điệp cảm thấy thực kinh ngạc.

 “ Có một ngày, ta bởi vì buôn bán quá mệt mỏi, cư nhiên mệt ngã vào trên người một nữ khách nhân,nữ khách nhân kia chính là nương của con, chúng ta cứ nhận thức như vậy, sau đó chúng ta mến nhau, thành hôn, rồi mới sanh ra con.”

 Tay của Tiếu Điệp không khỏi dùng sức một chút, trong lòng muốn hô to, cha đã cùng nương yêu nhau, vậy tại sao còn có thể cô phụ nương một mảnh thâm tình?
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_8 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .